Thứ Hai, 19 tháng 5, 2014

KARMA CITY - Kenshi Yonezu

Trong thành phố chìm nghỉm này, một cô gái mặt đầy nước mắt
Sửa sang lại đầu tóc một chút, cô cười với ánh nhìn buồn chán.
Cô gái dàn dụa nước mắt tan chảy trong thành phố ngập ngụa,
Luôn hơi vuốt vuốt mái tóc, và cười với đôi mắt dường như chán nản lắm.

Trước khi tôi chẳng thể nhớ gì nữa, tôi muốn nói rằng: "Hãy chơi cùng tôi."
Và cuối cùng khi không còn nói gì đc nữa, bởi vì cô ấy bỏ đi...
Trước khi tôi không thể nhớ đc gì nữa, mong muốn được cất lên rằng: "Hãy chơi cùng tôi."
Và cuối cùng khi không còn nói gì đc nữa, bởi vì cô ấy đã biến mất...

Tôi được sinh ra từ những cảm xúc ấy,
Nhưng cho tới khi tôi nhận ra, không thể tìm em được ở bất cứ đâu.
Không còn nơi nào để quay tại, tôi rơi vào màn đêm...
Nơi này tạo nên từ những khoảnh khắc được liên kết,
Khoảng cách bé nhỏ giữa quá khứ và tương lai, Karma City,
Em rời thành phố, và dần phai mờ...

Tôi đinh ninh mình mong muốn cho hiện tại, và đến cuối xem tôi nhận được những gì,
Không phải là thực tại tôi mong muốn, nhưng có gì đó mang sắc màu khác, như thể là quá khứ vậy.
Cố nắm lấy hiện tại, và xem có gì trong tay,
Không phải là hiện tại đã cố nắm bắt, nhưng đó lại là thực tại khác...

Một lần nữa, như mọi lần, cô ấy len qua ngón tay của ng khác,
Luôn tự mình làm, cất lên tiếng hát trong sự ruồng bỏ...
Như mọi khi, lướt qua ngón tay những ng khác,
Luôn không ngừng nghỉ, khóc òa như thể bị ruồng bỏ...

Những chiến binh cười cô ấy, vì cô ấy không hát để chiến đấu...
Những chiến binh cười cô ấy, vì cô ấy không hát để chiến đấu...

Ngồi trên đèn đường,
Em cưỡi lên ánh sáng ấy và nhìn vào thành phố - trớ trêu thay...
Ngọn gió thổi vào váy em...
Nơi này mang lại sự diệt vong vĩnh viễn,
Khoảng cách xác định giữa sự sống và cái chết, Karma City,
Em rời thành phố, và phai nhạt dần...

Tôi đã được sinh ra từ những cảm xúc ấy,
Nhưng cho tới khi tôi nhận ra, không thể tìm em được ở bất cứ đâu.
Không còn nơi nào để quay tại, tôi rơi vào màn đêm...
Nơi này tạo nên từ những khoảnh khắc được liên kết,
Khoảng cách bé nhỏ giữa quá khứ và tương lai, Karma City,
Em rời thành phố, và dần phai mờ...

Phai nhạt dần....


----

Nhạc sâu xa đến khó dịch....
Không thể hiểu hết cái nghĩa nên không chắc là dịch đúng...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét