Thứ Tư, 21 tháng 5, 2014

Flower - OLDCODEX

Rất nhiều giọng nói còn lưu lại trong tấm phim không hề bị phai nhạt này,
Bức thư cuối cùng chúng ta gửi cho nhau đã khích lệ tôi rất nhiều.

Bông hoa ngày đó em trồng đã lớn rồi,
Nhưng tôi không thể đưa nó cho em.

Tạm biệt, bạn tôi.
Tôi vẫy tay khi đôi mắt vẫn nhắm lại.
Tạm biệt,
Cố để nước mắt không tuôn rơi.

Tạm biệt em.

Ngày em nói cho tôi những từ đó, viễn cảnh tương lai như được vẽ ra trước mắt,
Gương mặt tươi cười của em đẹp hơn bất kì ai.

Kí ức ấy cứ lặp đi lặp lại, như một chiếc máy thu hỏng,
Chắc nó cùng không có thêm kí ức nào mới đâu đúng không?

Tạm biệt, bạn tôi.
Làn khói kia làm tôi cay mắt.
Tạm biệt.
Tôi vẫy tay như thể tìm kiếm gì trên bầu trời ấy.

Nói lời tạm biệt thôi.

Khi nói với em sự thật, nước mắt tôi đã không thể ngừng rơi.
Cảm giác trống rỗng này,
Ngay cả khi nó có thể chỉ là bước tiến nhỏ,
Tôi cũng muốn em thấy nó.

Tạm biệt, bạn tôi,
Đó là tất cả những gì tôi muốn thổ lộ,
Tạm biệt em,
Tôi vẫy tay để em có thể nhìn thấy tôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét