Thứ Ba, 11 tháng 10, 2016

Number Nine - Kenshi Yonezu

Eng trans: vg hime

-----------------------------------



Chúng ta đi qua sa mạc
Phía xa kia, nhìn thấy Tháp Tokyo.
Em cầm trong tay con gấu bông rách nát
Tôi mỉm cười, chúng ta đi đâu đây?

Như thể ở bãi biển, cát cháy
Đã từng có lúc, mọi người sống ở đây
Đám đông trí tuệ vội vã tiến về phía trước
Trong đống đổ vỡ, chúng ta tiếp tục.

Đủ để hóa đá những bất ổn và đau buồn
Chúng ta nghĩ về tương lai như một lời nói dối
Đủ để khiến cảm giác đau đớn trở nên ngu ngốc,
Một tương lai dịu dàng...

Sẽ thật tuyệt nếu giọng nói của chúng ta, những kẻ đã sống trong hổ thẹn
Có thể chạm tới xa, thật xa.
Hít thở trong tương lai không ai ở đó,
Hy vọng rằng chúng ta sẽ được nhớ tới.

Nhắm mắt lại trước ánh sáng chói lòa ấy,
Dọc theo dòng sông cằn cỗi
Cách đó không xa, giọng em
Cất lên tiếng gọi, mà tôi tin rằng, em gọi tôi.

Tương lai và quá khứ giằng xé,
Túm lấy đôi bàn tay yếu đuối của chúng ta
Nếu như tổn thương chính là cuộc sống,
Vậy hãy thử yêu thương nó, kể cả nỗi đau...

Ngay cả bây giờ, trái tim tôi trở nên thất thường
Và có những đêm trở nên ngột ngạt
Ngay cả thẩm mĩ của tôi, như một cái cớ
Sẽ tan biến trong tương lai.

Những kí ức vương vãi trên nền cát trở nên sống động,
Và được đưa tới nơi xa, thật xa.
Giọng nói của chúng ta, trong tương lai không ai ở đó,
Có thể sẽ trở nên đẹp đẽ chăng...

Lựa chọn hàng ngàn từ,
Trên đỉnh vạn ngôi mộ,
Chúng ta sẽ tiếp tục bước đi, nhất định thế
Nên đừng cười nhé.

Sẽ thật tuyệt nếu giọng nói của chúng ta, những kẻ đã sống trong hổ thẹn
Có thể chạm tới xa thật xa.
Hít thở trong tương lai không ai ở đó,
Hy vọng rằng chúng ta sẽ được nhớ tới.

Những kí ức vương vãi trên nền cát trở nên sống động,
Và được đưa tới nơi xa, thật xa.
Giọng nói của chúng ta, trong tương lai không ai ở đó,
Có thể sẽ trở nên đẹp đẽ chăng...

Lựa chọn hàng ngàn từ,
Trên đỉnh vạn ngôi mộ,
Chúng ta sẽ tiếp tục bước đi, nhất định thế
Nên đừng cười nhé.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét