Thứ Ba, 21 tháng 7, 2015

Truyện 3


Artist: houtarou

Chúc mừng sinh nhật Oikawa Tooru!!
Hãy cảm ơn artist Gusari và những bạn viết fanzine vì thế mà cưng trở thành đứa chị quý nhất!! ;;v;;b

Nhớ cái hồi nào nhỏ tuổi hơn nó xong giờ thì hơn nó hẳn 2 tuổi rồi OTL...
Thấy mình già vỡi...

Tác giả: scribblyapples
----------------------------------------

Tuổi thọ của vì sao


I.
Oikawa lúc tám tuổi đã nhìn lên bầu trời đêm rộng lớn, nơi có những ánh sáng bất tận của những vì sao và nghĩ, "Nếu mình cao hơn nữa, chắc chắn sẽ chạm tới chúng." Khi cậu nói điều này vói mẹ, bà xoa đầu cậu và trao cho cậu lời chúc. Khi nói với Iwa-chan, hai đứa bắt đầu đo chiều cao của mình trên cái cây ở sân sau, cứa lên vỏ cây thô ráp rồi để bị mẹ bắt được và mắng cho một trận ra trò. Sau đấy, bà kéo hai đứa tới khung cửa rồi vạch lên đó bằng bút đánh dấu.

(Cậu bĩu môi khi Iwa-chan nhỏ bé lại cao hon cậu một chút nhưng không ngừng mơ ước về một ngày nắm được những bụi sao ấy trong tay.)

II.
Oikawa Tooru mười ba tuổi và thu Ushijima Wakatoshi lần đầu tiên. Cậu rực rỡ, tỏa sáng nhưng ánh sáng ấy lại có giới hạn. Nóng như thiêu đốt, cậu không thể tỏa sáng hơn mặt trời.

Cậu luyện tập khi tới lòng bàn tay trở nên trầy và đau nhức, tới khi thành viên cuối cùng của câu lạc bộ lết cơ thể mệt mỏi của họ trở về, tới khi Iwaizumi phải kéo cậu đi bằng cái cổ áo trong phòng thay đồ. Khi đi về nhà tròi đã tối, đủ để nhìn thấy những vì sao hé lộ trên nền trời đen thẳm.

"Cậu đang cố quá sức đấy," Iwaizumi nói. "Sẽ chẳng tiến bộ được đâu nếu cậu tự làm đau mình."

"Luôn có người giỏi hon ngoài kia. Tớ phải trở nên giỏi hơn nữa."

Oikawa Tooru mười ba tuổi và đã qua thời kì tin rằng những vì sao kia gần tới mức có thể chạm tới.

(Nhưng dấu trên khung cửa dần cao lên, cú phát bóng của cậu trở nên mạnh mẽ hơn, chính xác hơn, và cậu vẫn tiếp tục. Vẫn có thể nhìn thấy được giải ngân hà ẩn sau mí mắt ấy khi cậu khép nó lại.)

III.
Oikawa Tooru mười lăm tuổi khi Kageyama Tobio vào trường Kitagawa Daiichi. Trong tất cả những ngôi sao trên sân, cậu phản chiếu chòm Thiên Lang, sáng nhất trong tất cả.

Lúc luyện tập, cậu chuyền một cách tuyệt vọng và giao bóng một cách liều lĩnh. Bóng trượt khỏi tay và mọi góc đều mất. Huấn luyện viên đưa cậu ra và để Kageyama vào. Băng ghế lạnh cóng giữa bắp đùi và móng tay bấu thật mạnh vào đầu gối tới mức nếu thêm chút nữa, cậu sẽ chảy máu.

Cậu nghĩ về những ngôi sao đã chết, những vì sao sụp đổ, bị phá hủy bởi chính trọng lực của chúng. Đột nhiên khóe mắt cậu trở nên ướt và đau nhói, tất cả những gì cậu thấy giờ chỉ là tàn dư còn lại của những vì sao.

(Những dấu cũ trên khung cửa đã mờ đi. Cậu chẳng bận tâm tới việc đó chiều cao trong một năm rưỡi nay, cậu cũng chẳng bận tâm tới việc ước trước những ngôi sao mà chúng trở nên qua xa vời, và chúng sẽ tan biến trước khi ánh sáng ấy chạm được tới trái đất.)

IV.
Oikawa Tooru vẫn mười lăm tuổi và cậu cảm thấy bất bại.

Iwaizumi với cú đánh bằng đầu mạnh như va chạm giữa hai hành tinh ấy khiến cậu hiểu ra và cuối cùng mọi thứ đã trở nên rõ ràng. Một trận nổ lớn.

Cậu không phải sao Thiên Lang, nhưng cậu cũng không cần. Một ngôi sao tự nó đã rực rỡ, nhwung sẽ còn rục rỡ hơn nữa khi đứng cùng những ngôi sao khác, và cậu làm hết sực mình để đội tỏa sáng hơn nữa, biến đội cậu trở thành chòm Lạp Hộ trên bầu trời. Họ cố hết sức mình và chơi thật tốt. Dù chỉ thắng một set trận với Shiratorizawa, cậu vẫn cảm thấy như đnag cưỡi trên sao chổi và nhìn xuống những hạt bụi lấp lánh trên tay.

(Mẹ cậu đã rất ngạc nhiên khi thấy cậu cố vạch một đường trên khung cửa ngang với đỉnh đầu cậu. Cao lớn và vẫn tiếp tục mạnh mẽ.)

V.
Oikawa Tooru mười bảy tuổi và đang chơi cho trận đấu quan trọng nhất thời cao trung của cậu. Cậu rực rỡ, tỏa sáng, nhưng không phải là là chòm Thiên Lang (vẫn chưa). Có thể cậu có giới hạn, và một ngày cậu vươn tới nó và hạ gục nó (nhưng vẫn chưa.) Cậu sẽ bước đi như siêu sao, nóng bỏng và rạng ngời, làm lu mờ đi dải ngân hà xung quanh cậu (nhưng vẫn chưa.) Hiện giờ, cậu vẫn đầy triển vọng, như vũ trụ họ đnag sống. Cú giao bóng như thiên thạch tỏa sáng ở biết bên kia lưới và đồng đội cậu hò hét, cổ vũ và vỗ lưng cậu.

(Cậu và Iwaizumi nhớ lại về những dấu vạch trên cửa.

"Cậu từng nghĩ nếu lớn lên thì cậu có thể chạm tới những ngôi sao," cậu bạn thân nhẹ nhàng nhắc lại.

"Đúng," Cậu trả lời với nụ cười tự hào trên môi và cả vũ trụ nằm trong tầm mắt ấy. "Và rồi tớ sẽ cao lớn hơn nữa.")

Cao hơn nữa vào trong bầu trời bao la, vô tận, và tuyệt vời.
----------------------------

Chúc mừng sinh nhật cưng :khóc:

Bỏ dở trans Yoake để đi trans mà vẫn không kịp trong ngày sinh nhật nó, xin lỗi cưng...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét